Thứ Hai, 30 tháng 12, 2013

TRĂNG BUỒN
Vầng trăng ẩn khuất trong mây
Như ta ẩn khuất nơi này quạnh hiu
Ngày đi theo cánh chim chiều
Ta lang thang với cô liêu một mình
Trăng về cho gió thêm xinh
Ta đi trăng cũng vô tình đi theo
Làng quê toàn mái tranh nghèo
Đường quê một dãi cong queo, gập ghềnh
Kiếp nào còn mãi lênh đênh
Ta đi, đi mãi cho quên phận mình
TRẦN VĂN LỘC

Ayunpa 21/7/2008
Ta xuân này lang thang

Xuân về đi qua ngõ
Xuân chưa ghé vào nhà
Lời tình ta chưa ngỏ
Sao nghe lòng phôi pha
Mùa xuân nào đi qua
Đất trời còn bỡ ngỡ
Xuân ta từ hôm qua
Nay còn gì đâu hở ?
Em từ xuân trở lại
Sao nghe quá ngậm ngùi
Xuân nào ta gặp gỡ
Em bên vườn hoa mai
Đào xưa còn trở lại
Cùng gió đông cười đùa
Người xưa thì mãi mãi
Ra đi cùng hoa mai !
Xuân đi rồi xuân lại
Hoa mai nở lại tàn
Em thì không trở lại
Ta xuân này lang thang


Trần Văn Lộc
XUÂN YÊU
Mùa xuân lên ðồi
Xuân về dưới phố
Hoa vàng mấy ðộ
Xuân ði tảo mộ ông bà
Xuân gần, xuân xa
Xuân già, xuân trẻ
Cảnh xuân như vẽ
Ngày xuân khe khẽ ngâm Kiều
Bên bờ hoang liêu
Xuân buồn vắng bạn
Lòng xuân vơi cạn
Lưng trời chim nhạn bay bay
Trong vườn hoa cau
Nghe hồn xuân ngát
Cho ta ngồi hát
Lòng như cánh vạc ngang trời
Người ơi, người ơi
Sao còn hờ hững
Môi hồng thơm lựng
Tình xuân còn ðựng trong nia
Ayunpa mùng 5 Tết Canh Dần.
Trần Văn Lộc

-----
SÓNG
trăm năm sóng vẫn xô bờ
nghìn năm sóng vẫn bơ vơ một mình
Một mình sóng hát linh tinh
Nằm ven bờ cát sóng rình em qua

Trần Văn Lộc


  E-VA

TÔI TÌM MỘT NỬA CỦA TÔI
KHAI THIÊN LẬP ĐỊA TRÔI ĐI MẤT RỒI
MỚI HAY MÌNH CỨ BỒI HỒI
MỚI HAY TÔI THIẾU MỘT ĐÔI XƯƠNG SƯỜN
AI ĐI TÌM KIẾM TÌNH THƯƠNG
TÔI ĐI TÌM LẠI XƯƠNG SƯỜN CỦA TÔI
AI LÀ MỘT NỬA CỦA TÔI?
EM ĐÂU CÒN NHỚ EM LÀ E –VA
TỪ KHI EM HÓA ĐÀN BÀ
TÔI NGHE NGÀY THÁNG NHƯ LÀ TRĂM NĂM
TÔI MƠ MỘT BÓNG TRĂNG RẰM
MÀ SAO CHỈ THẤY XA XĂM CUỐI TRỜI
NỔI LÒNG CÒN MÃI CHƠI VƠI
TÔI ĐI TÌM HỎI ÔNG TRỜI XE DUYÊN

Trần Văn Lộc
ĐỒNG QUÊ XÀO XẠC

Đồng quê gió thổi vi vu
Nghe như trong gió lời ru xa với
Dòng sông nước lạnh ngời ngời
Làng quê vắng lặng nghe lời hư không
Một vùng sông nước mênh mông
Hiu hiu gió lạnh mùa đông thở dài
Nghe lòng như đã phôi phai
Thời gian dừng lại- nghe vài tiếng chim
Dường như tôi đã đi tìm
Tuổi thơ ngày ấy, tôi tìm lại tôi
Trần Văn Lộc

                          Ia-yel , mùa đông năm 2011